" Bệnh viện Hỗ trợ sinh sản Tôi vẫn nhớ rất rõ ngày Thủy, người bạn thân thiết của tôi, lặng lẽ ngồi ở quán cà phê và rưng rưng nước mắt khi nhắc đến chuyện con cái. Vợ chồng Thủy đã kết hôn được hơn 5 năm, nhưng mãi vẫn chưa thể có con. Dù đã thử mọi phương pháp từ đông y đến tây y, chạy đôn chạy đáo hết các bệnh viện lớn nhỏ, nhưng kết quả vẫn chẳng thay đổi. Tôi cảm nhận rõ sự mệt mỏi trong giọng nói của Thủy, cùng với những ánh mắt buồn rầu mỗi lần ai đó nhắc đến trẻ con.
Vốn dĩ, Thủy luôn mơ ước về một gia đình đầy đủ tiếng cười của con trẻ, nhưng càng chờ đợi, niềm hy vọng dường như càng lụi tàn. Thủy từng chia sẻ với tôi rằng chị đã trải qua nhiều xét nghiệm và điều trị không thành công, cảm thấy bản thân như bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn của sự thất vọng. Nỗi buồn không chỉ đến từ việc mong con mà còn từ áp lực xã hội, gia đình hai bên nội ngoại, những lời đồn thổi không hay và cả cảm giác tự ti khi bản thân không thể hoàn thành thiên chức làm mẹ.
Thời điểm đó, tôi chỉ biết lắng nghe và an ủi Thủy, nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi cũng thấy nặng nề. Tôi tự nhủ phải giúp cô ấy bằng mọi giá, tìm ra con đường khác, hy vọng khác. Một hôm, tình cờ tôi đọc được một bài viết về Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn. Bài viết ấy nói về những cặp vợ chồng giống như Thủy, những người từng đánh mấ chi phí làm ivf t niềm tin vào việc có con nhưng đã tìm thấy hy vọng mới tại bệnh viện này nhờ phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Tôi lập tức gọi điện cho Thủy và bảo rằng chúng ta nên đến đó.
Thủy ban đầu còn dè dặt. Chị bảo đã đi quá nhiều bệnh viện, gặp quá nhiều bác sĩ và chưa từng thành công, nên không dám đặt quá nhiều hy vọng. Nhưng tôi khuyên cô ấy rằng, không thử thì làm sao biết được cơ hội cuối cùng có phải là điều tốt nhất? Sau một hồi suy nghĩ, Thủy đồng ý và chúng tôi cùng nhau đến bệnh viện.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn là sự chu đáo và tận tình của đội ngũ nhân viên. Ngay từ khi bước vào, không khí ấm áp và sự tận tình của các bác sĩ đã khiến Thủy cảm thấy yên tâm phần nào. Qua những buổi tư vấn, bác sĩ giải thích rất cặn kẽ và tỉ mỉ về quá trình điều trị, phương pháp IVF và cách mà bệnh viện sẽ đồng hành cùng vợ chồng Thủy.
Thủy bắt đầu điều trị tại đây với niềm hy vọng mới, và tôi luôn ở bên cạnh cô ấy, chứng kiến mọi sự thay đổi từng ngày. Dù trải qua nhiều giai đoạn khó khăn, từ việc chuẩn bị tâm lý đến các bước thực hiện liệu trình IVF, tôi thấy rõ sự quyết tâm trong ánh mắt Thủy. Bác sĩ luôn theo dõi kỹ lưỡng từng tiến triển của Thủy, và điều này khiến cô ấy cảm thấy mình không còn phải đơn độc trong hành trình gian nan này.
Thời gian trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày Thủy nhận được kết quả. Tôi nhớ rõ cảm giác hồi hộp chờ đợi trong bệnh viện hôm ấy. Khi bác sĩ thông báo tin vui, cả Thủy lẫn chồng cô ấy bật khócXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: thụ thai bằng phương pháp ivf "
Vốn dĩ, Thủy luôn mơ ước về một gia đình đầy đủ tiếng cười của con trẻ, nhưng càng chờ đợi, niềm hy vọng dường như càng lụi tàn. Thủy từng chia sẻ với tôi rằng chị đã trải qua nhiều xét nghiệm và điều trị không thành công, cảm thấy bản thân như bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn của sự thất vọng. Nỗi buồn không chỉ đến từ việc mong con mà còn từ áp lực xã hội, gia đình hai bên nội ngoại, những lời đồn thổi không hay và cả cảm giác tự ti khi bản thân không thể hoàn thành thiên chức làm mẹ.
Thời điểm đó, tôi chỉ biết lắng nghe và an ủi Thủy, nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi cũng thấy nặng nề. Tôi tự nhủ phải giúp cô ấy bằng mọi giá, tìm ra con đường khác, hy vọng khác. Một hôm, tình cờ tôi đọc được một bài viết về Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn. Bài viết ấy nói về những cặp vợ chồng giống như Thủy, những người từng đánh mấ chi phí làm ivf t niềm tin vào việc có con nhưng đã tìm thấy hy vọng mới tại bệnh viện này nhờ phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Tôi lập tức gọi điện cho Thủy và bảo rằng chúng ta nên đến đó.
Thủy ban đầu còn dè dặt. Chị bảo đã đi quá nhiều bệnh viện, gặp quá nhiều bác sĩ và chưa từng thành công, nên không dám đặt quá nhiều hy vọng. Nhưng tôi khuyên cô ấy rằng, không thử thì làm sao biết được cơ hội cuối cùng có phải là điều tốt nhất? Sau một hồi suy nghĩ, Thủy đồng ý và chúng tôi cùng nhau đến bệnh viện.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn là sự chu đáo và tận tình của đội ngũ nhân viên. Ngay từ khi bước vào, không khí ấm áp và sự tận tình của các bác sĩ đã khiến Thủy cảm thấy yên tâm phần nào. Qua những buổi tư vấn, bác sĩ giải thích rất cặn kẽ và tỉ mỉ về quá trình điều trị, phương pháp IVF và cách mà bệnh viện sẽ đồng hành cùng vợ chồng Thủy.
Thủy bắt đầu điều trị tại đây với niềm hy vọng mới, và tôi luôn ở bên cạnh cô ấy, chứng kiến mọi sự thay đổi từng ngày. Dù trải qua nhiều giai đoạn khó khăn, từ việc chuẩn bị tâm lý đến các bước thực hiện liệu trình IVF, tôi thấy rõ sự quyết tâm trong ánh mắt Thủy. Bác sĩ luôn theo dõi kỹ lưỡng từng tiến triển của Thủy, và điều này khiến cô ấy cảm thấy mình không còn phải đơn độc trong hành trình gian nan này.
Thời gian trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày Thủy nhận được kết quả. Tôi nhớ rõ cảm giác hồi hộp chờ đợi trong bệnh viện hôm ấy. Khi bác sĩ thông báo tin vui, cả Thủy lẫn chồng cô ấy bật khócXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: thụ thai bằng phương pháp ivf "
Relate Threads
Interested Threads